Tìm kiếm

Cookie Policy
The portal Vatican News uses technical or similar cookies to make navigation easier and guarantee the use of the services. Furthermore, technical and analysis cookies from third parties may be used. If you want to know more click here. By closing this banner you consent to the use of cookies.
I AGREE
Rondò: Allegro non troppo
Chương trình Podcast

Đức Thánh Cha chủ sự Thánh lễ kính hai thánh Phêrô và Phaolô (29/6)

Lúc 9:30 sáng thứ Năm ngày 29/6, Đức Thánh Cha đã chủ sự thánh lễ trọng thể cùng với khoảng 5000 tín hữu, kính hai thánh tông đồ Phêrô và Phaolô. Theo truyền thống, có một phái đoàn từ Constantinople thay mặt Đức Thượng Phụ Bartolomeo đến Roma mừng lễ Đức Thánh Cha. Cũng trong thánh lễ này, ĐTC đã làm phép các dây Pallium để trao cho các tổng giám mục được bổ nhiệm trong năm vừa qua.

Vatican News

Bài giảng của Đức Thánh Cha

Hai thánh Phêrô và Phaolô, hai Tông Đồ được yêu mến của Chúa, hai trụ cột đức tin của Giáo Hội. Và khi chúng ta chiêm ngắm cuộc đời của các ngài, Tin Mừng hôm nay gợi nên cho chúng ta câu hỏi mà Chúa Giêsu đặt ra cho các môn đệ: “Anh em bảo Thầy là ai?” (Mt 16:15). Đây là câu hỏi nền tảng, quan trọng nhất: Chúa Giêsu là ai đối với tôi? Chúa Giêsu là ai trong cuộc đời tôi? Chúng ta hãy xem hai tông đồ trả lời câu hỏi này như thế nào.

Câu trả lời của Phêrô có thể được tóm tắt trong một từ: bước theo. Phêrô đã sống trong việc bước theo Chúa. Hôm ấy, tại Xêdarê Philipphê, khi Chúa Giêsu hỏi các môn đệ, Phêrô đã trả lời bằng một lời tuyên xưng đức tin tuyệt đẹp: “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” (Mt 16:16). Một câu trả lời không chê vào đâu được, chính xác, đúng thời, có thể nói là một câu trả lời “giáo lý” hoàn hảo. Nhưng câu trả lời đó là kết quả của một hành trình: chỉ sau khi đã sống cuộc phiêu lưu mạo hiểm theo Chúa, sau khi đã cùng đi với Người và theo Người trong một thời gian dài, Phêrô mới đạt đến sự trưởng thành thiêng liêng vốn, nhờ ân sủng, dẫn ông đến một lời tuyên xưng đức tin tinh tuyền.

Thật vậy, cũng chính thánh sử Mátthêu nói với chúng ta rằng mọi sự bắt đầu vào một ngày, Chúa Giêsu đi dọc theo Biển Hồ Galilê và gọi Phêrô cùng anh của ông là ông Anrê, “và họ liền bỏ lưới mà theo Người” (Mt 4,19-20). Phêrô bỏ tất cả để theo Chúa. Và Tin Mừng nhấn mạnh “ngay lập tức”: Phêrô đã không nói với Chúa Giêsu rằng ông sẽ suy nghĩ về điều đó, ông không tính toán xem điều đó có hợp với mình không, ông không viện cớ để trì hoãn quyết định, nhưng đã bỏ lưới để đi theo Người, mà không yêu cầu bất kỳ một sự bảo đảm nào trước. Ông sẽ khám phá ra mọi thứ ngày này qua ngày khác, khi đi theo Chúa Giêsu và đi phía sau Người. Và không phải ngẫu nhiên mà những lời cuối cùng được thuật lại trong các Tin Mừng là những lời Chúa Giêsu nói với Phêrô: “Hãy theo Thầy” (Ga 21,22).

Do đó, thánh Phêrô nói với chúng ta rằng đối với câu hỏi “Chúa Giêsu là ai đối với tôi?” thì việc trả lời bằng một công thức giáo lý hoàn hảo, hoặc thậm chí bằng một ý tưởng đưa ra một lần cho mãi mãi, là không đủ. Không. Chính nhờ bước theo Chúa mà chúng ta học biết Người mỗi ngày; chính bằng cách trở thành môn đệ của Người và đón nhận Lời của Người mà chúng ta trở thành bạn của Người và cảm nghiệm được tình yêu của Người làm biến đổi chúng ta. Cái “ngay lập tức” đó cũng dành cho chúng ta: nếu chúng ta có thể trì hoãn nhiều thứ trong cuộc sống, thì việc theo Chúa Giêsu không thể bị trì hoãn; nơi đó chúng ta không thể chần chừ, không thể ngụy biện. Và hãy cẩn thận, vì một số lời bào chữa được ngụy trang dưới hình thức thiêng liêng, chẳng hạn như khi chúng ta nói “Tôi không xứng đáng”, “Tôi không có khả năng”, “Tôi có thể làm gì?”. Đây là một mánh khóe của ma quỷ, nó đánh cắp lòng tin của chúng ta vào ân sủng của Thiên Chúa, khiến chúng ta tin rằng mọi sự tùy thuộc vào khả năng của chúng ta.

Hãy tách mình ra khỏi những đảm bảo trần thế của chúng ta, ngay lập tức, và theo Chúa Giêsu mỗi ngày: đây là mệnh lệnh mà Thánh Phêrô trao cho chúng ta hôm nay, mời gọi chúng ta trở thành một Giáo-hội-bước-theo. Giáo Hội mong muốn được làm môn đệ của Chúa và là nữ tỳ khiêm nhường của Tin Mừng. Chỉ bằng cách này, Giáo hội mới có thể đối thoại với mọi người và trở thành nơi đồng hành, gần gũi và hy vọng cho con người nam nữ của thời đại chúng ta. Chỉ bằng cách này, ngay cả những người ở xa hơn và thường nhìn chúng ta với sự ngờ vực hoặc thờ ơ, cuối cùng sẽ có thể nhận ra, như Đức Biển Đức nói, “Giáo hội là nơi gặp gỡ Con Thiên Chúa hằng sống và do đó, Giáo hội là nơi gặp gỡ giữa chúng ta” (Bài giảng Chúa Nhật II Mùa Vọng, 10/12/2006).

Và bây giờ chúng ta đến với vị Tông Đồ Dân Ngoại. Nếu câu trả lời của Phêrô là bước theo, thì câu trả lời của Phaolô là loan báo, loan báo Tin Mừng. Đối với Phaolô cũng vậy, mọi sự bắt đầu từ ân sủng, với sáng kiến ​​của Chúa. Trên đường đi Đamas, trong khi kiêu hãnh thi hành cuộc bách hại các Kitô hữu, bị bao phủ bởi niềm tin tôn giáo của mình, Chúa Giêsu phục sinh đã gặp ông và làm ông mù lòa bằng ánh sáng của Người, hay đúng hơn, nhờ ánh sáng đó, Saulô đã nhận ra mình mù lòa như thế nào: bị giam cầm trong tự hào về việc tuân thủ lề luật cách nghiêm ngặt của mình, ông khám phá ra nơi Chúa Giêsu sự kiện toàn của mầu nhiệm cứu độ. Và, đối với sự cao cả của việc biết Chúa Kitô, từ nay trở đi, ông coi tất cả những bảo đảm con người và tôn giáo của mình là “rác rưởi” (xem Pl 3,7-8). Vì thế, Thánh Phaolô đã hiến dâng cuộc đời mình để rong ruổi khắp nơi trên đất liền và trên biển, các thành phố và làng mạc, không quản ngại gian khổ và bách hại để loan báo Chúa Giêsu Kitô. Nhìn vào câu chuyện của thánh Phaolô, dường như càng loan báo Tin Mừng, ông càng biết Chúa Giêsu, việc loan báo Lời Chúa cho người khác cũng giúp ông dìm mình vào chiều sâu của mầu nhiệm Thiên Chúa; Phaolô đã viết “Khốn cho tôi nếu tôi không loan báo Tin Mừng!” (1 Cr 9:16); và ông tuyên xưng: “Đối với tôi, sống là Đức Kitô” (Pl 1,21).

Do đó, thánh Phaolô nói với chúng ta rằng với câu hỏi “Chúa Giêsu là ai đối với tôi?” thì chúng ta không thể đáp lại bằng một lòng mộ đạo tại tâm, điều khiến chúng ta tĩnh tại mà không bị cào cấu bởi lòng nhiệt tâm mang Tin Mừng đến cho người khác. Thánh Tông đồ dạy chúng ta rằng chúng ta càng lớn lên trong đức tin và trong sự hiểu biết về mầu nhiệm Chúa Kitô thì chúng ta càng là những sứ giả và chứng nhân của Người. Điều này luôn xảy ra: khi chúng ta rao giảng Tin Mừng, thì chúng ta cũng được rao giảng. Và đây là một kinh nghiệm hằng ngày, khi chúng ta rao giảng Tin Mừng, thì chúng ta cũng được rao giảng. Lời chúng ta mang đến cho người khác sẽ trở lại với chúng ta, bởi vì chúng ta cho đi bao nhiêu thì chúng ta nhận được bấy nhiêu (x. Lc 6,38). Điều này cũng cần thiết cho Giáo hội ngày nay: đặt việc loan báo ở trung tâm. Là một Giáo hội không bao giờ mệt mỏi lặp đi lặp lại: “đối với tôi, sống là Đức Kitô” và “khốn cho tôi nếu tôi không loan báo Tin Mừng”. Một Giáo hội cần loan báo như dưỡng khí để thở, không thể sống nếu không thông truyền vòng tay yêu thương của Thiên Chúa và niềm vui của Tin Mừng.

Anh chị em thân mến, chúng ta mừng lễ hai thánh Phêrô và Phaolô. Các ngài đã trả lời câu hỏi nền tảng của cuộc sống – Chúa Giêsu là ai đối với tôi? – đó là sống trong việc bước theo và loan báo Tin Mừng. Thật đẹp khi Giáo hội phát triển như một Giáo hội bước theo, như một Giáo hội khiêm tốn không bao giờ xao nhãng việc tìm kiếm Chúa. Thật đẹp nếu chúng ta cũng đồng thời trở thành một Giáo hội hướng ra, không tìm kiếm niềm vui của mình trong những thứ của thế gian, nhưng trong việc loan báo Tin Mừng cho thế giới, để gieo vào trái tim con người những câu hỏi về Thiên Chúa. Mang Chúa Giêsu đến khắp mọi nơi bằng sự khiêm nhường và niềm vui: tại thành phố Roma của chúng ta, trong các gia đình của chúng ta, trong các mối tương quan và láng giềng, trong xã hội dân sự, trong Giáo hội, trong chính trị, trên toàn thế giới, đặc biệt là những nơi nghèo đói, bần cùng và bị gạt ra ngoài lề xã hội.

Và, hôm nay, khi một số anh em Tổng Giám Mục của chúng ta nhận Dây Pallium, một dấu hiệu của sự hiệp thông với Giáo Hội Roma, tôi muốn nói với họ: hãy trở thành những tông đồ như Phêrô và Phaolô. Hãy trở nên những môn đệ bước theo và những tông đồ rao giảng, đem vẻ đẹp Tin Mừng đến mọi nơi, cùng với toàn thể Dân Chúa, và sau cùng, tôi xin gửi lời chào thân ái đến Phái đoàn Tòa Thượng phụ Đại kết do người anh thân thiết của tôi, Đức Thượng Phụ Bartôlômêô, cử đến đây. Xin cám ơn sự hiện diện của anh chị em: chúng ta hãy cùng nhau tiến bước, bước theo và loan báo Lời Chúa, lớn lên trong tình huynh đệ. Xin hai thánh Phêrô và Phaolô đồng hành và chuyển cầu cho tất cả chúng ta.

 

Cảm ơn bạn đã đọc bài viết này. Nếu bạn muốn nhận các bản tin qua email, vui lòng đăng ký newsletter bằng cách nhấp vào đây.

03 tháng 7 2023, 10:22
Prev
March 2025
SuMoTuWeThFrSa
      1
2345678
9101112131415
16171819202122
23242526272829
3031     
Next
April 2025
SuMoTuWeThFrSa
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
27282930