Cuộc tình và hôn lễ tại cứ điểm truyền giáo Guinea Bissau
Hồng Thủy - Vatican
«Đừng lo lắng, hãy tin tôi. Đó sẽ là một trải nghiệm sẽ thay đổi cuộc sống của bạn». Với những lời này, Giulia đã thuyết phục được Roberto đi truyền giáo cùng cô một tháng ở Guinea Bissau, vào tháng 12 năm 2016.
Nơi bạn cảm nghiệm được sự hiện diện của Chúa
Giulia là một y tá phòng mổ, cô muốn làm một cái gì đó cụ thể, và so sánh các hoạt động sẽ làm trong một bệnh viện ở một nước nghèo với công việc của ở Ý. Năm trước cô đã trải nghiệm ở Mexico, với phong trào Tuổi trẻ và Sứ vụ của PIME. Vào năm 2015, Giulia đã dành một tháng tình nguyện của mình tại Bor Clinic, bệnh viện nhi đồng Bissau, được cha Ermanno Battisti xây dựng. Khi ở Guinea, Giulia nhận ra rằng cô không nhớ ai ở Ý, ngoại trừ Roberto. Giulia có một cuốn nhật ký dành cho Roberto và mỗi ngày đều gửi cho anh ta những bức ảnh và tin nhắn. Khi trở về, cô tự hỏi liệu Roberto có phải là người đàn ông của đời cô không, nhưng đồng thời, nghĩ về tương lai, cô cảm thấy muốn tiếp tục sống kinh nghiệm truyền giáo, thậm chí là sau khi đã kết hôn. Vì vậy, Giulua hiểu rằng mình phải đưa Roberto đến châu Phi.
Tuy nhiên, dự án của Giulia gặp phải những khó khăn đầu tiên: Roberto xa lạ với những gì cô đang sống. Cô lớn lên trong một giáo xứ nơi một vài nhà truyền giáo PIME đã đến, và cô đã biết về việc truyền giáo từ khi còn nhỏ. Trong khi Roberto đến từ một thế giới hơi khác với cô, chỉ làm việc. Giulia ao ước đụng chạm đến sự nghèo khổ và đồng thời sự giàu sang của những người cô gặp ở Guinea Bissau. Cũng ở Mexico, cô đã trải nghiệm một điều tương tự: mọi người không có gì, bạn nói một ngôn ngữ khác, nhưng điều đó thật dễ hiểu ... bởi vì bạn nhận ra rằng Thiên Chúa chỉ có một và Người thương yêu mỗi chúng ta, bạn cảm thấy được bảo vệ và gìn giữ trong một vùng đất không là của bạn và bạn không sợ bất cứ điều gì. Giulia đã muốn Roberto cảm nhận điều cô cảm thấy. Vì vậy, cô trở lại Ý, cô đề nghị anh cùng lên đường với cô để có trải nghiệm truyền giáo.
Có phải cuộc sống chỉ được hình thành từ công việc?
Còn Roberto, khi gặp Giulia, anh đã mang trong tâm trí thật nhiều câu hỏi. Anh có mọi thứ mà một người có thể ao ước: một công việc ổn định và mọi nhu cầu vật chất đều được thỏa mãn. Nhưng lòng anh không vui. Anh bắt đầu tự hỏi có phải cuộc sống chỉ được tạo ra từ công việc: thức dậy vào buổi sáng và về nhà mệt nhoài vào buổi tối và sau đó lại bắt đầu vào ngày hôm sau. Hoặc nếu có một điều gì đó nhiều hơn. Anh đã đặt mình vào một khoảnh khắc lắng nghe, và rồi anh gặp Giulia trong một vũ trường ở Milan. Giulia, trong năm năm ở trường đại học, chưa bao giờ đến đó: cô học, làm việc và trở về nhà vào cuối tuần. Đối với Roberto, đó là một cuộc gặp gỡ khác với những người khác: anh thấy trong mắt Giulia ánh sáng và niềm vui mà hầu như mọi người đều đã đánh mất. Cô ấy vừa trở về từ Mexico và điều làm anh ấn tượng chính là niềm vui và sự tươi mới, mong muốn được chia sẻ điều gì đó hơn nữa.
Ánh sáng Chúa ban
Khi Roberto hiểu Giulia hơn, anh nhận ra rằng ánh sáng đó là do Chúa ban cho cô và cô đã có thể để cho nó phản chiếu qua cô. Và khi Giulia trở về từ Guinea Bissau, Roberto thấy nó trong mắt cô ấy. Trước lời đề nghị cùng nhau trải nghiệm truyền giáo của Giulia, ngàn nỗi sợ hãi bắt đầu xuất hiện trong Roberto. Giulia là một y tá, nhưng còn anh là một kiến trúc sư thì có thể làm gì? Cuối cùng, anh đã bị thuyết phục hơn bởi những lời nói của cô. Và vì vậy, với hàng ngàn nỗi sợ hãi, Roberto đã bất chấp mạng sống của mình, con người của mình và nói với Giulia: "Tôi tin tưởng bạn, tôi đi theo bạn". Roberto và Giulia cùng nhau bay đến Guinea Bissau, vào cuối năm 2016: họ ở lại mười ngày trong phòng khám Bor và sau đó di chuyển đến Bigene, ở phía bắc, sát biên giới với Sénégal, nơi Cha Marco Camilletti, linh mục “Hồng ân đức tin” của giáo phận Foggia đang hoạt động.
Cơ sở truyền giáo Bigene
Cơ sở truyền giáo Bigene cách thủ đô ba giờ rưỡi, ở một vùng nông thôn rất nghèo, không có điện, không có hệ thống nước thải và những ngôi nhà với mái tranh, hoặc mái tôn của những người may mắn nhất. Lúc đầu, Roberto tự nhủ: “Đi đến một đất nước nghèo, được thôi, nhưng ở vùng nghèo nhất của một nước nghèo ... có lẽ chúng ta đang phóng đại!”Trong thực tế, sau đó họ chỉ đơn giản là chia sẻ cuộc sống hàng ngày của cơ sở truyền giáo và cộng đồng. Họ thức dậy lúc sáu giờ sáng và bắt đầu với Thánh lễ do cha Marco cử hành, mà thường chỉ có Roberto, Giulia và các nữ tu. Sau khi ăn sáng, mỗi ngày, cha Marco đi đến một ngôi làng, nơi cha dạy giáo lý. Roberto và Giulia đi theo cha và sinh hoạt với trẻ em. Ban đầu Roberto hơi sợ nhưng sau đó, anh để mình thoải mái và tận hưởng từng khoảnh khắc với các em. Những đứa trẻ rất hạnh phúc với thời gian họ dành cho chúng và còn họ thì thực sự bị choáng ngợp bởi tình cảm của các em.
Kết hôn ở Guinea Bissau
Một ngày nọ, Giulia và Roberto ở trong ngôi nhà thờ nhỏ của Bigene, họ nhìn nhau và nói: “Chúng ta là em, anh và Chúa. Chúng ta đang thiếu gì? Tại sao chúng ta không kết hôn?... Buổi tối trước khi trở về Ý, Roberto và Giulia đã tham gia một cuộc họp với Đức cha Jose Camnate, giám mục của Bissau. Khi nói lời tạm biệt, ngài nói với họ: "Tại sao các con không quay lại và kết hôn ở đây?” Roberrto và Giulua không nói với bất cứ ai về ý định của họ, nhưng như thể là Đức cha đã đọc được ý định trong tim của họ.
Hôn nhân là điều quan trọng phải làm trước mặt Chúa
Giulia và Roberto trở về Ý với mong muốn trở lại Guinea Bissau lần nữa và kết hôn ở đó, để làm chứng rằng Thiên Chúa chỉ có một và Người yêu thương tất cả mọi người và hôn nhân là điều quan trọng phải làm trước mặt Chúa, bất kể bạn ở đâu. Và ở vùng đất đó họ đã cảm thấy sự hiện diện của Người một cách mạnh mẽ.
Quyết định kết hôn ở châu Phi không được gia đình Roberrto và Giulia đón nhận nhiệt tình. Giulia tâm sự: “Lúc đầu không ai muốn đến cả." Nhưng sau đó, điều gì đó đã thay đổi. Giulia kể: “Một buổi tối, tôi nói chuyện với bố tôi, người có tính cách cứng rắn của những người đàn ông miền núi. Tôi mở lòng và nói với bố rằng tôi thực sự muốn bố đi cùng tôi đến bàn thờ. Vào buổi tối, chúng tôi đi ngủ với câu trả lời "không" của ông. Vào buổi sáng, chúng tôi thức dậy và bố nói: "Được rồi. Khi nào chúng ta đi?". Dường như có ai đó đã nói chuyện với bố trong đêm!"
Châu Phi, nơi đã cho tôi rất nhiều!
Vào tháng 12 năm 2017, 14 người đã khởi hành đi Guinea Bissau: gồm có cha mẹ và hai anh em của Giulia, mẹ của Roberto, đôi tân hôn và một số người bạn. Giulia đã đồng ý với bạn học rằng sẽ sử dụng trang phục của cô ấy: bài kiểm tra kéo dài tám phút, nó thật hoàn hảo. Giulia nói: “Tôi đã có cuộc hôn nhân mà tôi muốn: đơn giản, thiết yếu, chân thực, nơi không có quá nhiều sự chú ý được dành cho nhiếp ảnh gia và chiếc váy. Bó hoa bằng nhựa, nhét vào vali từ Ý. Tại cơ sở truyền giáo, chúng tôi tặng một con heo để đãi một bữa ăn và cảm ơn những người đã dành cả tháng ở nơi truyền giáo với chúng tôi. Tất cả những người đến đều hạnh phúc và về cơ bản tôi muốn tặng họ điều này: Châu Phi, nơi đã cho tôi rất nhiều”.
Cùng nhau tiếp bước trong cuộc phiêu lưu này
Sau khi kết hôn, Roberto và Giulia mong muốn làm một cái gì đó nhiều hơn. Vì họ không muốn có bất kỳ món quà cưới nào, một số bạn bè và đồng nghiệp đã quyên góp tiền và họ quyết định dung nó cho một dự án. Ban đầu họ định gây quỹ xây dựng một cái giếng, nhưng sau đó họ nhận ra cha Marco cần mái lợp cho các cuộc họp ngoài trời. Ở Bigene, nóng bức xen kẽ với mưa như trút nước, vì vậy điều cần thiết là phải có một không gian có mái che nhưng thoáng mát. Cấu trúc này sẽ phục vụ trẻ em của trường truyền giáo, nhưng cũng cho các khóa học cho giáo viên và phụ nữ mang thai. Ban đầu, họ quyên góp được 25 nghìn euro, nhưng chi phí xây dựng mái nhà làm họ lo lắng. Nhưng sau đó họ đã làm một video, trong đó họ kể về kinh nghiệm của họ và dự án. Họ bắt đầu giới thiệu nó bằng cách yêu cầu những người khác chia sẻ dấn thân này vì những người nghèo khổ nhất. Roberto nói: “Chúng tôi sẽ xem những gì cần phát minh để gây quỹ, nhưng chúng tôi muốn cùng nhau tiếp bước trong cuộc phiêu lưu này”.
Cảm ơn bạn đã đọc bài viết này. Nếu bạn muốn nhận các bản tin qua email, vui lòng đăng ký newsletter bằng cách nhấp vào đây.